Tôi còn trẻ, mới 30. Đủ lớn để hiểu đúng sai ở đời. Đủ vấp ngã đau đớn ở thì quá khứ, đủ để thấy bản thân đã từng có những thất bại đau đớn cả về hoài bão, danh dự, tình cảm, công việc. Thất tình, người thân qua đời, ly hôn, nuôi con một mình, công việc không như ý, bị lừa đảo tiền bạc, niềm tin…những cái thất bại đủ để tôi phải thốt lên “sao tôi có thể ngu dốt và đen đủi đến thế?”.
Khi tôi nhận ra mình ngu dốt ở thời điểm đó, không có nghĩa là hiện tại tôi đã khôn hơn. Vẫn là tôi sau bao lần vấp ngã, nhưng tôi tự vực mình dậy, chẳng ai có thể vực được tôi sau những cú sốc mà tôi tự gây ra cho mình, trừ tôi! Ừ, tôi luôn tâm niệm “ngã từ đâu thì đứng dậy từ đó, nhớ cái cục đá đấy mà chớ có vấp phải nó lần nữa!”.
Tôi là đứa nhanh nhẹn, cũng có nhiều mối quan hệ tốt với những người tài giỏi, có địa vị trong xã hội, vì thế cũng có nhiều cơ hội để làm những công việc ở vị trí trong mơ với nhiều người bạn cùng trang lứa, thế nhưng tôi vì lý do này, lý do kia ở thời điểm ấy đã không biết cách hoặc không thể sử dụng những mối quan hệ và cơ hội đó để bước lên những nấc thang mới của sự nghiệp, vẫn chỉ là một nhân viên bình thường chốn văn phòng. 8 tiếng làm việc rồi về nhà trông con, vấn đề là tôi hoàn toàn hài lòng với hiện tại!
Tôi nhìn thấy xung quanh, có rất nhiều người hay hoài niệm và nuối tiếc quá khứ, họ hay than thở “giá như ngày xưa có cái anh nhà giàu yêu biết thế lấy quách đi cho rồi thì có phải sướng không? Giá như dạo ấy học trường Ngoại thương thì có phải có tương lai không? Giá như ngày ấy không tin bạn thì giờ có phải không bị lừa không? Giá như ngày xưa chăm chỉ một tý thì giờ đời đã khác?” nhiều cái giá như tôi được nghe lắm!
Khi người ta nói “giá như” tức là người ta không hài lòng với hiện tại. Cái “giá như” ấy hẳn là những lựa chọn thuộc về quá khứ, hẳn là họ đã tự để trôi đi những cái tốt đẹp mà khi đó họ không hề nhận ra, và họ tiếc! Nhưng vấn đề là khi bạn đang không hài lòng với hiện tại, bạn nuối tiếc quá khứ thì ích gì? Thay đổi được điều gì ngoài việc bạn đang thừa nhận rằng mình là một kẻ thất bại ở thì hiện tại? Nếu như bạn cho rằng bản thân mình lẽ ra phải xứng đáng nhận được nhiều điều hạnh phúc, thành công hơn thế thì ngay từ hôm nay, bạn ngừng than vãn và hoài niệm đi, bắt tay vào ngay cái mà bạn đang mộng tưởng ấy, để đến thì tương lai, bạn không ngồi mà ủ ê thương tiếc những cái đã qua nữa. Tại sao bạn không làm thế???
Chúng ta hay nghĩ về tương lai và mơ mộng nó, việc hướng về phía trước với tâm thế tích cực chẳng có gì là sai trái, nhưng muốn những điều tích cực chờ đón mình ở phía trước thì đừng ngồi ì ra đó ngẩng mặt lên nghĩ, hãy đứng dậy và thực hiện nó ngay ở thì hiện tại. ngay trong ngày hôm nay, nếu cơ hội đến thì hãy nắm bắt, hãy lựa chọn, hãy nghĩ cho chín rồi bắt đầu. Nếu như bạn vẫn còn phân vân, hoang mang, lưỡng lự ở thì hôm nay, thì tương lai chắc chắn bạn sẽ lại ủ ê tiếc nuối và quay lại nhìn cái ngày hôm nay rồi nói “giá như”…
Không đi, bạn sẽ đứng nguyên một chỗ, không làm – bạn sẽ chẳng biết đúng sai, không dám lựa chọn – cả cuộc đời bạn chỉ chìm trong tiếc nuối và “giá như”. Và nếu muốn cuộc đời mình không phải nói “giá như” thì tốt nhất hãy hài lòng với hiện tại, nếu như không hài lòng thì hãy cố gắng mà bứt phá, cuộc đời luôn công bằng, bạn cho đi sự quyết đoán ở thì hiện tại, tương lai sẽ trả lại cho bạn kết quả, dù đúng – dù sai thì bạn cũng đã dũng cảm lựa chọn ở thời điểm đó, và với những con người biết hài lòng ở thì hiện tại và biết cố gắng trong từng ngà,y họ thường không bao giờ phải nói “giá như”!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét